Tôi nghĩ rằng việc bảo vệ môi trường chỉ mang thể thực hiện 1 bí quyết có hiệu quả lúc mà chúng ta giàu. Bởi vì khi chưa giàu, rồi chúng ta cũng sẽ bào mòn môi trường để ăn dần. Đừng để bị định hướng ánh mắt nhìn về Formosa. Hãy quay qua 1 hướng khác, nơi đang ko với báo chí nào để mắt đến, đấy là các làng nghề truyền thống.
Theo thông tin của Bộ Tài nguyên và Môi trường năm 2015, chúng ta sở hữu tới hơn 5000 làng nghề và làng với làng nghề. Cả nước hiện với hơn 1000 làng nghề được công nhận là làng nghề truyền thống. Và mọi trong số ấy đều đang đứng trong tình trạng ô nhiễm môi trường đáng báo động. Bộ này còn có biết với các địa phương mức độ ô nhiễm kim loại nặng (Cr6) đã gấp 3000 lần mức cho phép. Và chúng ta cũng không lạ gì có cụm từ "làng ung thư", chỉ là đang tạm quên đi vì cụm từ "Vũng Áng" hay "Formosa" đang nóng hơn mà thôi. những làng nghề ở xã Thạch Sơn (Lâm Thao, Phú Thọ) hay Dục Tú 3 (Đông Anh, Hà Nội) đã dẫn đến dòng chết của hàng trăm người vì bệnh ung thư, lao phổi, viêm họng, bệnh gan do khói bụi và chất độc từ hoạt động cung ứng gây ra.
Hãy thôi nhìn ra biển chi cho xa, hãy nhìn lại chính các con sông, con rạch, con mương ngay trước nhà, sau nhà, hay sắp nhà, dễ dàng thấy ngay chúng đen kịt. Ở ấy ko với Formosa, ko sở hữu khu công nghiệp nghìn tỉ, chỉ với những làng nghề thủ công, đem lại năng suất lao động tốt, tích luỹ xã hội ít, nhưng vẫn tàn phá môi trường không kém.
Thậm chí ở những nơi chẳng cung cấp gì, như kênh Nhiêu Lộc, Thị Nghè vẫn đen kịt, nhiều chiếc kênh khác giữa Sài Gòn trở thành kênh chết dù chẳng sở hữu hoạt động cung ứng công nghiệp gì quanh đó.
Chúng ta đòi giữ môi trường, ko lớn mạnh công nghiệp nặng, chúng ta đòi giữ cá, giữ tôm. Nhìn lại đi, chúng ta đánh bắt cá trên biển bằng mìn, bằng độc, bằng lưới cào. Chúng ta đánh bắt tận diệt. Vậy thì chúng ta nhân danh dòng gì để kể chúng ta yêu môi trường, kêu gọi giữ lấy môi trường? Trên cơ sở nào để vững chắc rằng chúng ta sẽ trồng cây, sẽ nuôi tôm nuôi cá, không khiến cho hại môi trường lúc mà loại bụng chúng ta chưa no?
Chúng ta đã sở hữu 1 thời gian hàng mấy nghìn năm có 1 nền công nghiệp gần như bằng ko, chúng ta chưa hề giàu với. Và lúc chưa sở hữu các nhà máy, khu công nghiệp, môi trường cũng chẳng phải được giữ gìn hay trân quý như chúng ta đang hô hào. Trải qua hàng nghìn năm, là 1 nước nông nghiệp nhưng chúng ta chưa thể phát minh ra được cách đánh bắt nào mới và hiệu quả ngoài mìn và lưới cào. Cũng từng ấy năm chúng ta loay hoay chưa biết trồng cây gì ko kể lúa. Thậm chí, chúng ta đánh bắt luôn vào mùa cá đẻ và đốn ngay chiếc cây đang trồng để trồng vật dụng khác lợi nhuận hơn mà chẳng phải nghĩ gì tới biến đổi môi trường hay khí hậu từ những việc làm cho ấy. Chúng ta đánh bắt ngày càng xa bờ, nghĩa là nguồn cá chúng ta ngày càng cạn kiệt. Chúng ta trồng trọt ngày càng nhiều phân bón, hoá chất hơn, nghĩa là đất đai chúng ta ngày càng cằn cỗi. Chúng ta đã có thời gian sống sở hữu thiên nhiên quá lâu, nhưng chúng ta chỉ bào mòn nó đi thôi, và chưa phát minh ra được gì để cứu lấy nó cả.
Bảo vệ môi trường bằng những việc nhỏ nhất
Hàng năm chúng ta có hầu hết các phong trào, những cuộc phát động bảo vệ môi trường, nhưng rồi hầu như kết quả đạt được đều tương đối khiêm tốn. Giữa thế kỷ 21, chúng ta vẫn gắn liền những lễ hội của mình sở hữu rác, cứ chỗ nào đông người 1 chút là thành bãi rác ngay sau ấy.
Vào nhiều trường học, cơ quan, công sở, dễ bắt gặp việc không tắt các đồ vật điện sau khi dùng xong xảy ra như cơm bữa.
Ngay trong khuôn viên những trường đại học, việc phân loại rác tại nguồn vẫn còn hơi xa xỉ. Và tôi e rằng rộng rãi sinh viên ko thể trả lời được rác sinh hoạt tại nguồn phân ra thành mấy mẫu.
Chúng ta sử dụng điện, dùng xăng, dùng nhiên liệu thiên nhiên 1 bí quyết vô tội vạ, chúng ta lười vận động, chúng ta luôn sắm bí quyết đổ thừa.
Điều ấy cho thấy rằng chúng ta thật sự vẫn chưa sẵn sàng cho việc bảo vệ môi trường mà chúng ta vẫn đang ra rả kêu gọi.
vì thế, hãy khoan nói tới chuyện Formosa xả thải lúc mà không khí chúng ta đang hít thở mỗi ngày chưa chắc đã ít độc hại hơn nước biển miền Trung. Và ko sở hữu Formosa nào xả thải ở Sài Gòn hay Hà Nội hết, tự chúng ta mang ngút ngàn xe máy, ô tô và hàng đống giờ kẹt xe giữa phố đã đủ tự đầu độc mình rồi.
Hãy bảo vệ môi trường bằng việc phân mẫu rác tại nguồn, tiết kiệm năng lượng tại nhà riêng, siêu thị, ủng hộ những chính sách của chính phủ về việc hạn chế phương tiện lưu thông cá nhân.v.v... sẽ thiết thực hơn phổ biến lần việc tiêu tốn điện năng cho việc lên facebook kêu gào chọn lựa giữa cá tôm hay nhà máy.
nếu cho tôi chọn lựa giữa cá tôm hay nhà máy thép, tôi tậu tắt facebook và đi tưới rau vì tôi tin rằng bộ máy chính phủ mang rộng rãi nhà cố vấn chuyên môn tầm cỡ sẽ tìm lựa chính xác hơn 1 anh công nhân mới thấp nghiệp đại học với tấm bằng kỹ sư như tôi.